Lá Diêu BôngLàm Sao Mà Quên Được Mẹ Trùng DươngMộ Khúc Mộng Du Mùa Thu ChếtMùa Thu ParisMùa Xuân Yêu EmNắng Chiều Rực Rỡ Nếu Một Mai Em Sẽ Qua ĐờiNgậm Ngùi Ngày Đó Chúng MìnhNgày Em Hai Mươi Tuổi Ngày Tháng HạNgày Trở VềNgày Xưa Hoàng Thị Nghìn Năm Vẫn Chưa QuênNghìn ThuNghìn Trùng Xa Cách Người Về |
Nghe nhạc
Lá Diêu Bông(Thơ: Hoàng Cầm) Đứa nào tìm được lá diêu bông Từ nay tao sẽ gọi là chồng Tao sẽ gọi là chồng Đứa nào tìm được lá diêu bông... Vài ngày sau em tìm thấy lá Chị chau mày : đâu phải lá diêu bông! Mùa Đông sau em tìm thấy lá Chị lắc đầu nhìn nắng vãn bên sông. Đứa nào tìm được lá diêu bông Từ nay tao sẽ nhận là chồng Tao sẽ nhận là chồng Đứa nào tìm được lá diêu bông... Ngày cưới Chị, em tìm thấy lá Chị mỉm cười, se chỉ, cắm trôn kim Chị đã ba con, em tìm thấy lá Xoè tay, phủ mặt, Chị không nhìn... Đứa nào tìm được lá diêu bông Thì từ nay tao sẽ gọi là chồng Tao sẽ gọi là chồng Đứa nào tìm được lá diêu bông... . . . . . . Từ thuở đó, em cầm chiếc lá Nơi đầu non cuối bể, em đi Lời vi vút gió quê lắng gọi Diêu bông hời hỡi diêu bông Em đi trăm núi nghìn sông Nào tìm thấy lá diêu bông bao giờ... Nghe nhạc
Làm Sao Mà Quên Được(Thơ: Nguyễn Tấn Phát) Một căn nhà nho nhỏ Một em gái ngây thơ Xinh tươi và bỡ ngỡ Như bông hoa đầu mùa Người hay cười e thẹn Miệng như trái mơ ngon Đôi môi màu sắc pháo Thơm như là quê hương Mái tóc em nhẹ nhàng Như làn sương thu sớm Trong khu rừng êm ái Chưa thoát cơn ngủ vùi Tiếng nói em êm đềm Êm như mùa thu đến Vốn lá bay chập chờn Trong khung trời thật bình yên Làm sao mà quên được Người em gái năm xưa Sao quên được đôi mắt Như ngôi sao trên trời Làm sao mà quên được Đời qua vút như tên Dăm ba hạnh phúc ngắn Sao quên được mà quên Nghe nhạc
Mẹ Trùng DươngSóng vỗ miên man như câu ru êm của Mẹ dịu dàng Nước biếc mênh mông như đôi tay ôm của Mẹ trùng dương Mẹ Việt Nam cho quê hương muối trắng Thêm thơm mâm cơm mặn nồng Me còn cho con Luôn luôn tôm to cá lớn tươi ngon đầy thuyền Mẹ hiền không lên bão tố Mẹ già không đem nỗi khó Mẹ là mẹ nhà cho mưa với gió hiền khô Ngày ngày vươn vai Ra khơi đón ánh dương soi con tim bồi hồi Chiều chiều chơi vơi Không nguôi thương thương nhớ nhớ con trong cuộc đời Mẹ tìm con trong gió Bắc Mẹ về phương Nam nắng gắt Tình nhà mở cửa đem ra góp với bao la Sóng vỗ êm êm như khuyên con nên trở lại Mẹ hiền Gió rít thông reo như kêu con mau trở về Mẹ yêu. Nghe nhạc
Mộ Khúc(Thơ: Xuân Diệu) Hôm nay trời nhẹ lên cao Trời nhẹ lên cao, tôi buồn. Ô hay, chẳng hiểu vì sao, Chẳng hiểu vì sao, tôi buồn. Tôi buồn, nhìn lá hồng tuôn Lặng rơi ngoài ngõ, ngõ thuôn Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương Phất phơ hồn của bông hường Trong hơi phiêu bạt còn vương máu hồng Nghe chừng gió mới qua sông E bên lau lách thuyền không vắng bờ Không gian như có dây tơ Bước đi sẽ đứt động hờ sẽ tiêu. Êm êm chiều còn ngẩn ngơ, Chiều còn ngẩn ngơ ơi chiều Hiu hiu lòng chẳng làm sao Lòng chẳng làm sao, sẽ buồn Nghe nhạc
Mộng DuĐêm đêm người mở lòng ra Ôm ta trong cõi mơ hồ Giã từ đời bằng hơi gió Hoá hồn theo cánh mây xa. Ta đi bằng một sợi tơ Lung linh luồn trong khói mờ Ta treo hồn vào tình Thu Thấy mình trôi loãng trăng loà Ta rơi bằng một đời hoa Tan theo với ngàn cánh uá Không ngờ hồn hoà Vào làn phấn bướm xanh lờ (ơ... ớ) Ta bay bằng một giọng ca Tuôn ra thế giới mịt mù Ta về bao la, trôi suôi theo dòng tinh tú (u... ú) Êm êm người dệt bài thơ Nâng ta trong lưới mơ hồ Ta về lòng người bỡ ngỡ Khóc cười như bé bơ vơ Ta theo đường mộng còn lưa Hương đưa vào nẻo ngàn thu Người về tay ngà thương nhớ Kêu ta bằng một lời ru Nghe nhạc
Mùa Thu Chết(Thơ: Guillaume Apollinaire) Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo Em nhớ cho: Mùa Thu đã chết rồi ! Mùa Thu đã chết, em nhớ cho Mùa Thu đã chết, em nhớ cho Mùa Thu đã chết, đã chết rồi. Em nhớ cho ! Em nhớ cho, Đôi chúng ta sẽ chẳng còn nhìn nhau nữa! Trên cõi đời này, trên cõi đời này Từ nay mãi mãi không thấy nhau Từ nay mãi mãi không thấy nhau... Ta ngắt đi một cụm hoa thạch thảo Em nhớ cho: Mùa Thu đã chết rồi ! Ôi ngát hương thời gian mùi thạch thảo Em nhớ cho rằng ta vẫn chờ em. Vẫn chờ em, vẫn chờ em Vẫn chờ.... Vẫn chờ... đợi em ! Nghe nhạc
Mùa Thu Paris(Thơ: Cung Trầm Tưởng) Mùa Thu Paris Trời buốt ra đi Hẹn em quán nhỏ Hẹn em quán nhỏ Rượu rưng rưng ly đỏ tràn chề Mùa Thu đêm mưa Phố cũ hè xưa Công viên lá đổ Công viên lá đổ Chờ mong em gắng khổ từng giờ Mùa Thu âm thầm Bên vườn Lục Xâm Ngồi quen ghế đá Ngồi quen ghế đá Không em ôi buốt giá từ tâm Mùa Thu nơi đâu Người em mắt nâu Tóc vàng sợi nhỏ Tóc vàng sợi nhỏ Chờ mong em chín đỏ trái sầu Mùa Thu Paris Tràn lấp đôi mi Người em gác trọ Người em gác trọ Phòng anh đôi gót nhỏ thầm thì Mùa Thu im hơi Son nhạt đôi môi Ngày em trở lại Ngày em trở lại Hờn căm em hối cải cuộc đời Mùa Thu ơi Thu Trời mây âm u Yêu người độ lượng Yêu người độ lượng Và trong em tâm tưởng giam tù Mùa Thu Paris Mùa Thu Paris Với tình Thu... Nghe nhạc
Mùa Xuân Yêu Em(Thơ: Đỗ Quý Toàn) Anh yêu em vì em vì em biết nói đã biết thưa: Thưa anh em còn biết gọi sáng trời mưa khiến cho anh nhớ em bây giờ nắng anh nhớ em nhiều Ngồi xuống đây nghe chim là chim đang hót đồng cỏ như bàn tay trời trong mắt say ta ngó nhau ôi còn biết nói gì hai đứa ngồi ngồi đó như hai hòn bi Có cành hoa đẹp anh hái cho em em không thèm nhận anh chết cho xem !!! rồi anh sẽ khóc liên miên suốt ngày ôi chẳng bao giờ buồn như bữa nay Này em yêu quý em nào có nghe trên cánh đồng cỏ có con bò kia nó kêu "bò bò" và nó ăn cỏ trời hôm nay cao yêu em hỡi gió Trên đỉnh đồi cao có cây to tướng trên một cành ngang có một tổ kiến có con đi ra và có con đi vào trời hôm nay nắng yêu em xiết bao Này em yêu quý em nào có hay ban nãy trên trời có đôi chim bay có đôi chim trắng bay trên nền trời trời xanh xanh quá đôi mình lứa đôi trời xanh xanh quá đôi mình lứa đôi ... Nghe nhạc
Nắng Chiều Rực RỡChớ buồn gì trong giây phút chia lìa Khi chiều về lung lay trúc tre Chớ buồn gì khi tan nắng đêm về Cho thuận đường âm dương bước đi Từng vạt nắng chói chan Còn chảy loang trước hiên Từng vạt nắng ấm êm Còn là bao ước nguyện Ước nguyện thầm cho đôi lứa ân cần Nuôi thật dài hoàng hôn ái ân Ước nguyện rằng khi đêm chết chưa về Nắng chiều hồng tươi hơn nắng trưa Em có thấy không nắng chiều rực rỡ Em có thấy không nắng đẹp còn đó Nắng còn nắng lê thê thì đêm ơi vội gì Nắng còn nắng bao la thì xin đêm đợi chờ Chớ lịm người nghe anh sắp qua đời Anh chỉ còn bên em chút thôi Nếu phải lìa xa nơi thế gian này Còn một ngày vui muôn nỗi vui Cuộc tình anh với em Chỉ con giây phút thôi Thì tình xin cứ coi Là nghìn tia nắng rọi Thế kỷ này tan trong nắng ban chiều Cho lòng người bâng khuâng nhớ nắng Trước cửa vào trăm năm rất xa vời Cho chiều đời yêu nhau rất lâu Nghe nhạc
Nếu Một Mai Em Sẽ Qua ĐờiNếu một mai em sẽ qua đời Hoa phủ đầy người Xe nhịp đằm khơi... xa xôi. Nếu một mai em đốt pháo vui Hát theo người Hương cưới chia phôi, cười mặn tình đời. Nếu một mai em bước qua thềm Mang nặng hồn mềm Em trở mình trên nhân duyên Nếu nửa đêm trăng gió đã lên Bão mưa êm, chăn gối ghi tên Bia mộ đường quên. Nếu một mai không còn ai Đứng bên kia đời trông vòi vói Không còn ai ! Đâu còn ai ? Trong ngày mai, có dư hương người Chỉ là gian dối mà thôi. Nếu về sau em có qua cầu Không chẳng vì sầu, thương chẳng còn đâu Mà nói chuyện quên nhau Nếu vì sao, quay gót cuốn mau Dấu chân sâu in vết không lâu Chẳng nợ gì nhau... Nghe nhạc
Ngậm Ngùi(Thơ: Huy Cận) Nắng chia nửa bãi chiều rồi Vườn hoang trinh nữ khép đôi lá rầu Sợi buồn con nhện giăng mau Em ơi hãy ngủ anh hầu quạt đây. Lòng anh mơ với quạt này, trăm con chim mộng về bay đầu giường. Ngủ đi em mộng bình thường, ngủ đi em mộng bình thường. Ru em sẵn tiếng, thùy dương đôi bờ. Ngủ đi em, ngủ đi em. Ngủ đi mộng vẫn bình thường À ơi có tiếng thùy dương mấy bờ Cây dài bóng xế ngẩn ngơ Hồn em đã chín mấy mùa buồn đau Tay anh em hãy tựa đầu cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi. Nghe nhạc
Ngày Đó Chúng MìnhNgày đó có em đi nhẹ vào đời Và mang theo trăng sao - đến với lời thơ nuối Ngày đó có anh mơ lại mộng ngời Và se tơ kết tóc - giam em vào lòng thôi Ngày đôi ta ca vui tiếng hát vói đường dài Ngâm kẽ tiếng thơ, khơi mạch sầu lơi (ý y y) Ngày đôi môi đôi môi đã quyết trói đời người ôi những cánh tay đan vòng tình ái (ớ ơ ờ) Ngày đó có ta mơ được trọn đời Tình vươn vai lên khơi - tới chín trời mây khói Ngày đó có say duyên vượt biển ngoài Trùng dương ơi! Giữ kín cho lâu đài tình đôi Ngày đó có em ra khỏi đời rồi Và mang theo trăng sao chết cuối trời u tối Ngày đó có anh mê mải tìm lời Tìm trong đêm rách rưới - cơn mơ nào lẻ loi? Ngày đôi ta chôn vơi tiếng hát đã lạc loài Chôn kín tiếng thơ rơi, ngậm ngùi rơi (ý y y) Ngày đôi môi thương môi đã xé nát nụ cuối Ôi những cánh tay ngỡ ngàng tả tơi Ngày đó có bơ vơ lạc về trời Tìm trên mây xa khơi - có áo dài khăn cưới Ngày đó có kêu lên gọi hồn người Trùng dương ơi! Có xót xa cũng hoài mà thôi!
Ngày Em Hai Mươi TuổiNgày em hai mươi tuổi Tay cắt mái tóc thề Giã từ niềm vui nhé Buồn ơi ! Hãy chào mi ! Ngày em hai mươi tuổi Chưa biết nhớ nhung gì Trên nụ cười mới hé Ôi ! Đã thoáng qua tuổi thơ Khi suốt đêm hồn ngơ Nghe trái tim ngủ mơ. Ôi ! Khi ánh trăng thẩn thơ Ru giấc mơ hiền khô Môi tiết trinh nở hoa. Ôi ! Bỗng sáng nay đàn chim Bay tới thương dùm em Thương sót hoa tàn đêm Ôi ! Nghe gió reo ngoài hiên Mưa sẽ rơi triền miên Sẽ hết chuyện thần tiên. Ngày em hai mươi tuổi Tay níu chân cuộc đời Cho ngừng lời giăng giối Thời gian cũng đừng trôi. Ngày em hai mươi tuổi Mới chớm biết yêu người Đã buồn vì duyên mới Rồi đây sẽ nhạt phai. Nghe nhạc
Ngày Tháng HạNgày tháng Hạ, mênh mông buồn Lòng vắng vẻ như sân trường Hàng phượng vĩ cũng khác thường Nhỏ tia máu trên con đường Ngày tháng Hạ, lê thê dài Lòng nín lặng như khung trời Trời cao ngất vươn lên hoài Nhà nghiêng xuống muốn khóc ai. Ngày tháng Hạ, trưa ngủ kỹ Theo tiếng nhạc ve sầu đưa Cây lá già trong tuổi thơ Bờ dốc mòn theo tưởng nhớ Ngày tháng Hạ, nơi rừng rú Trên cánh đồng hay Thủ -ô Buồn kéo dài như đường tơ Vạt nắng chiều vẫn còn chờ. Ngày tháng Hạ, loanh quanh về Nơi góc vườn hay trên hè Bờ sông vắng, neo con thuyền Dòng nước đứng trong êm đềm Ngày tháng Hạ, mưa gieo buồn Nơi phố nhỏ hai linh hồn Nằm nghe tiếng tương lai rồn Rồi bỗng thấy biết tiếc thương.
55. Ngày Trở VềNgày trở về, anh bước lê Trên quãng đường đê đến bên lũy tre Nắng vàng hoe, vườn rau trước hè cười đón người về Mẹ lần mò, ra trước ao Nắm áo người xưa ngỡ trong giấc mơ Tiếc rằng ta, đôi mắt đã lòa vì quá đợi chờ Ngày trở về, trong bếp vui Anh nói chuyện nghe: chuyện đời chiến sĩ Sống say mê, đường xa lắm khi nương hồn về quê Chiều lặn tà, anh bước ra Vườn khuya sáng mờ, ruộng đất hoang vu Luống nghẹn ngào, hẹn sớm tinh mơ anh về đồng lúa. Ngày trở về, có anh nông phu chống nạng cày bừa Vì thương yêu anh nên ngày trở về Có con trâu xanh hết lòng giúp đỡ Ngày trở về, lúa ngô thi nhau hát đùa trước ngõ Gió mát trăng thanh, ôi ngày trở về Có anh thương binh sống đời hòa bình. Ngày trở về, những đóa hoa Thấm thoát mười năm nhớ anh vắng xa Có nhiều khi đời hoa chóng già vì thiếu mặn mà Đàn trẻ đùa bên lũ trâu Tiếng hát bình minh thoáng trên bãi dâu Gió về đâu, còn thương tiếc người giọng hát rầu rầu. Người kể rằng : Ai hỡi ai Ai nhớ chuyện ai, chuyện người con gái Chiến binh ơi, vì sao nát tan gia đình yên vui Đừng giận hờn, thôi tiếc thương Vì Xuân đã về trên khắp quê hương Chớ thẹn thuồng vì nếu tôi quen em ngoài đồng vắng. Ngày trở về, có anh thương binh lấy vợ hiền lành Người đẹp bên anh, ta cùng học hành Những khi tan công, hết việc, xếp gánh Ngày lại ngày có em vui tươi xách gạo bến nước Có nắm cơm ngon, ôi trời lạnh lùng Có đôi uyên ương sống đời mặn nồng Ôi trời lạnh lùng Có đôi uyên ương sống đời mặn nồng Nghe nhạc
Ngày Xưa Hoàng Thị(Thơ: Phạm Thiên Thư) Em tan trường về Đường mưa nho nhỏ Em tan trường về Đường mưa nho nhỏ Ôm nghiêng tập vở Tóc dài tà áo vờn bay Em đi dịu dàng Bờ vai em nhỏ Chim non lề đường Nằm im giấu mỏ Anh theo Ngọ về Gót giày lặng lẽ đường quê Em tan trường về Anh theo Ngọ về Chân anh nặng nề Lòng anh nức nở Mai vào lớp học Anh còn ngẩn ngơ ngẩn ngơ Em tan trường về Mưa bay mờ mờ Anh trao vội vàng Chùm hoa mới nở Ép vào cuốn vở Muôn thuở còn thương còn thương Em tan trường về Anh theo Ngọ về Em tan trường về Anh theo Ngọ về Môi em mỉm cười Man man sầu đời tình ơi Bao nhiêu là ngày Theo nhau đường dài Trưa trưa chiều chiều Thu đông chẳng nhiều Xuân qua rồi thì Chia tay phượng nở sang hè Rồi ngày qua đi qua đi qua đi Như phai nhạt mờ Đường xanh nho nhỏ Như phai nhạt mờ Đường xanh nho nhỏ Hôm nay tình cờ Đi lại đường xưa đường xưa Cây xưa còn gầy Nằm quay ván đỏ Áo em ngày nọ Phai nhạt mây màu Âm vang thuở nào Bước nhỏ tìm nhau tìm nhau Xưa tan trường về Anh theo Ngọ về Nay trên đường này Đời như sóng nổi Xóa bỏ vết người Chân người tìm nhau tìm nhau Ôi con đường về Ôi con đường về Bông hoa còn đẹp Lòng sao thấm mềm Ngắt vội hoa này Nhớ người thuở xưa thuở xưa Xưa tan trường về Anh theo Ngọ về Xưa tan trường về Anh theo Ngọ về Đôi chân mịt mù Theo nhau bụi đỏ đường mưa Xưa theo Ngọ về Mái tóc Ngọ dài Hôm nay đường này Cây cao hàng gầy Đi quanh tìm hoài Ai mang bụi đỏ đi rồi Ai mang bụi đỏ đi rồi Ai mang bụi đỏ đi rồi Nghe nhạc
Nghìn Năm Vẫn Chưa QuênNhư một dòng sông nhỏ Cuộc tình đã ra đi Ra đi cùng năm tháng Ra đi tít muôn trùng Ôi cuộc tình thơ mộng Chỉ còn thoáng dư âm Năm năm rồi không gặp Mười năm mất nhau không Có mất nhau không? Thời gian là lệ úa Nhỏ xuống tình không tên Hỡi người miền xa lắc Người còn nhớ hay quên Làm sao mà quên được Ánh mắt với nụ cười Đêm tình nhân huyễn mộng Tạ ơn người gối chăn Nhớ xin tạ ơn đời, nghe không! Như từng giọt máu nhỏ Trở về trái tim khô Con sông đời trăm hướng Đưa nhau tới vô thường Ra nghìn trùng nước Hẹn Tìm lại mối tơ duyên Năm năm rồi không gặp Mười năm vẫn chưa quên Vẫn nhớ, chưa quên. … Trăm năm dù lỗi hẹn Nghìn năm vẫn không quên Vẫn nhớ y nguyên Nghe nhạc
Nghìn ThuNghìn thu anh là suối trên ngàn Thành sông anh đi xuống, anh tuôn tràn biển mơ Nghìn thu em là sóng xô bờ Vào sông em đi mãi không bao giờ biển vơi Em là cõi trống cho tình đong vào Anh là nơi vắng cho tình căng đầy Cuộc tình đi vào cõi thiên thu Em là cơn gió, anh là mây dài Ði về bên nớ, đi về bên này Rồi trở về cho hết cái đong đưa Nghìn thu em lặng lẽ ươm mầm Cành mai không ai biết em âm thầm nở hoa Nghìn thu trăng chợt sáng hay mờ Lặng im anh lên xuống không ai ngờ hiển nhiên Tình ta biến hóa trong từng sát na Tình luôn lai vãng đi về cõi chung Tình vô hư đó nên gần với xa Tình ra ánh sáng, tình về tối đen Nghìn thu anh là đã em rồi Và em trong muôn kiếp, em đã ngồi, em đã ngồi ở anh Nghìn thu ta bù đắp không ngừng Tình âm dương chan chứa xoay trong vùng tử sinh Nghe nhạc
Nghìn Trùng Xa CáchNghìn trùng xa cách người đã đi rồi Còn gì đâu nữa mà khóc với cười Mời người lên xe về miền quá khứ Mời người đem theo toàn vẹn thương yêu Đứng tiễn người vào dĩ vãng nhạt mầu Sẽ có chẳng nhiều đớn đau Nối gót người vào dĩ vãng nhiệm mầu Có lũ kỷ niệm trước sau Vài cánh xương hoa nằm ép trong thơ Rồi sẽ tan đi mịt mù Vạt tóc nâu khô còn chút thơm tho Thả gió bay đi mịt mù Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi Còn gì đâu nữa mà giữ cho người... Trả hết về người chuyện cũ đẹp ngời Chuyện đôi ta buồn ít hơn vui Lời nói, lời cười Chuyện ngắn chuyện dài Trả hết cho người, cho người đi Trả hết cho ai ngày tháng êm trôi Đường em đi trời đất yên vui Rừng vắng ban mai, đường phố trăng soi Trả hết cho người, cho người đi Trả hết cho ai cả những chua cay Ngày chia tay, lặng lẽ mưa rơi Một tiếng thương ôi, gửi đến cho người Trả nốt đôi môi gượng cười Nghìn trùng xa cách đời đứt ngang rồi Còn lời trăn trối gửi đến cho người... Nghìn trùng xa cách người cuối chân trời Đường dài hạnh phúc, cầu chúc cho người. Nghe nhạc
Người VềMẹ có hay chăng con về Chiều nay thời gian đứng im để nghe Nghe gió trong tim tràn trề Nụ cười nhăn nheo bỗng dưng lệ nhoè Con thấy mẹ yêu đã già Hẳn là miền quê những năm vừa qua Chiếc bóng in trên vách nhà Một ngày một đêm tóc sương phai mờ Mẹ ơi, mẹ ơi, chuông chùa nào la đà Nhớ tới, nhớ tới những linh hồn vắng nhà Một vòng hương trắng xóa Tình người trong thương nhớ Gửi người chiến sĩ chết trong xa mờ Em có hay chăng anh về Thoạt nhìn người yêu ngỡ trong mộng mê Ai dám mong chi xuân về Nào ngờ vườn đêm có bông hoa kề Anh nhớ những khi não nề Sầu trên nẽo xa chắn ngang đường đi Nhưng nước non chưa yên bề Thì đành tình duyên gát bên lời thề Em ơi, em ơi xích lại gần đây nào Nhớ tới, nhớ tới những duyên và số nghèo Trời làm cơn mưa bão, tình nồng như tơ liễu Buồn vì ai đó khóc ai trong chiều Con có hay chăng cha về, lời ca hồn nhiên líu lo ngoài kia Chinh chiến đã qua một thì, tuổi thơ nở trên biết bao ê chề Thôi đã hết cơn chia lìa, từ nay mầm non lớn trong tình quê Như gió thu sau tháng hè, thổi về ruộng nâu lúa tươi xanh rì Con ơi, con ơi tiếng cười nở chan hòa Nhớ tới, nhớ tới biết bao trẻ thiếu nhà Ngoài đường trời đông giá Một đàn chim nhỏ bé Gọi về chia sớt miếng cơm khoanh cà |