Nha Trang Ngày Về Nhớ Người Ra đi Nụ Tầm XuânNước Mắt Mùa ThuNước Mắt RơiNước Non Ngàn Dặm Ra Đi Nương Chiều Phượng Yêu Quê Nghèo (Bao Giờ Anh Lấy Được Đồn Tây) Rồi Đây Anh Sẽ Đưa Em Về NhàTạ Ơn ĐờiTâm Sự Gửi Về ĐâuThà Như Giọt MưaThu Ca Điệu Ru Đơn Thương Ai Nhớ AiThương Tình Ca Thuyền Viễn Xứ Tiễn Em Tiếng Đàn TôiTiếng Sáo Thiên Thai |
Nghe nhạc
Nha Trang Ngày VềNha Trang ngày về, mình tôi trên bãi khuya Tôi đi vào thương nhớ, Tôi đi tìm cơn gió Tôi xây lại mộng mơ năm nào Bờ biển sâu, hai đứa tôi gần nhau Đêm xưa biển này, người yêu trong cánh tay Đêm nay còn cát trắng, đêm nay còn tiếng sóng Đêm nay còn trăng soi, nhưng rồi chỉ còn tôi Trên bãi đêm khóc người tình. Cát trắng thơm tho, lùa vào trong nắm tay Nào ngờ cát úa tuôn ra dần dà chẳng có hay Ân tình trong lúc đôi mươi Bao giờ cũng vẫn mau phai Cho ngàn thông réo tên ai, từ đó Lớp sóng mơn man thịt mềm, da ngát hương Nào ngờ sóng cuốn trôi đi lầu vàng trên bãi hoang Khi tình tôi chít khăn tang Ai gào ai giữa đêm trăng Cho từng lớp sóng kêu than Nha Trang ngày về, ngồi đây tôi lắng nghe Đê mê lòng tôi khóc, như oan hồn trách móc Ôi trăng vàng lẻ loi Ôi đời! Trời biển ơi! Không cố nuôi tình tôi Nha Trang biển đầy, tình yêu không có đây Tôi như là con ốc, bơ vơ nằm trên cát Chui sâu vào thân xác lưu đầy Dã tràng ơi! Sao lấp cho vơi sầu này? Nghe nhạc
Nhớ Người Ra điAi có nghe tiếng hát hành quân xa Mà không nhớ thương người mẹ già Chờ con lúc đêm khuya Người con đã ra đi, vì nước Con bước đi khi trống làng rồn xa Mẹ đưa mắt trông về ngọn cờ Cầu cho đứa con trai Ở đâu đó con ơi, được vui ! Nhớ thương con oán thù loài thực dân Lúc xa nhau mong chờ ngày chiến thắng Bóng dáng người hùng anh về ấm lũy tre xanh. Ai có nghe tiếng hát hành quân xa Mà không nhớ thương người vợ hiền Chồng ra lính biên cương Ngồi may áo cho con, còn nhớ Em tiễn anh ra mãi tận đầu thôn Một hôm lúc trâu bò về chuồng Rồi anh nhớ anh mong Chờ chiến sĩ xa xăm lập công. Nhớ thương anh oán thù loài thực dân Lúc xa nhau mong chờ ngày chiến thắng Bóng dáng người hùng anh về ấm lũy tre xanh. Ai có nghe tiếng hát hành quân xa Mà không nhớ thương đàn trẻ nhỏ Đùa trong nắng ngây thơ Cùng nhau hát líu lo, ngoài ngõ Nhưng mỗi khi dưới mái nhà mênh mang Ngừng chơi nắm tay mẹ, hỏi rằng Rằng : Cha chúng con đâu? Về mua bánh cho cho con, mẹ ơi Nhớ thương cha oán thù loài thực dân Lúc xa nhau mong chờ ngày chiến thắng Bóng dáng người hùng anh về ấm lũy tre xanh... Nghe nhạc
Nụ Tầm XuânTrèo lên, lên trèo lên, Trèo lên, lên trèo lên, lên cây bưởi hái hoa Bước ra, ra vườn cà, bước ra, ra vườn cà, cà hái nụ tầm xuân Nụ tầm xuân, ơi nụ tầm xuân Nở ra, xanh (ơ) biết Em lấy chồng, em đi lấy chồng Anh tiếc, tiếc lắm thay! Một miếng trầu cay, hỡi chàng Chàng ơi chàng hỡi, nào khó? Một miếng trầu cay, hỡi chàng Chàng ơi, khó gì? Sao anh không hỏi Sao anh không hỏi Sao anh không hỏi Những ngày em còn không? Giờ đây, đây giờ đây Giờ đây, đây giờ đây Đây em đã có chồng Em đã, đã có chồng Như chim, chim vào lồng Như cá ngậm mồi câu Cá cắn câu, biết đâu mà gỡ Chim vào lồng, biết thuở nào ra. Nghe nhạc
Nước Mắt Mùa ThuNước mắt mùa Thu khóc ai trong chiều Hàng cây trút lá nghĩa trang điù hiu Từng chiếc từng chiếc lệ khô vàng héo Buồn thương từng kiếp nằm trong mộ réo tên người đời quên Nước mắt mùa Thu khóc than triền miên. Nước mắt mùa Thu khóc trong đêm dài Mùa mưa chới với tiếng mưa buồn rơi Người xây ngục tối tình yêu lừa dối Giọt mưa tìm tới để chia lầm lỗi với người hoài trinh Nước mắt mùa Thu khóc cho cuộc tình. Nước mắt mùa Thu khóc cho hạnh phúc Mỏng manh vụt đến rồi tan tàn, như trăng thanh Nước mắt nào nguôi khóc cho đời mất thần linh Rồi, người xa người (tôi xa tôi). Nước mắt mùa Thu khóc than một mình Một đời ca sĩ hát trong buồn tênh Giọng ca buồn bã vào trong đời úa Thời gian còn đó còn thương còn nhớ hoài Trời ơi nước mắt mùa Thu khóc thân phận mình. Nghe nhạc
Nước Mắt RơiNước mắt rơi cho tình ra đời Nước mắt theo duyên về xa vời Mùa Xuân ngời trôi dòng lệ vui nhỏ bé xanh tươi. Nước mắt suôi cho người gặp người Nước mắt len sau từng nụ cười Lệ ngọt bùi say đời rủ nhau tìm lối ra khơi. Nước mắt rơi trên tình trinh nữ Nước mắt đem hương vào hồn thơ Cuốn gió theo con thuyền vượt qua những thác mơ Nước mắt tuôn suốt một đời hoa Cánh lá rơi, mặn mà tình ngơ Suối níu sông ra biển bao la, nước mắt ta... . . . . . . . . . . . . Nước mắt rơi trên đường đã dài Nước mắt đưa chân về cội đời Giọt lệ vàng không mùi ngược trôi về với đơn côi. Nước mắt êm đi vào tuổi trời Nước mắt khô âm thầm không lời Vài giọt sầu lững lờ dựa nhau về chết trên môi ! Nghe nhạc
Nước Non Ngàn Dặm Ra ĐiNước non ngàn dặm (à a a) ra đi Nước non ngàn dặm (à a a ra) đi Dù đường thiên lý xa vời Dù tình cố lý chơi vơi Cũng không dài bằng lòng thương mến người Bước đi vào lòng (ừ ư ư) muôn dân Bước đi vào lòng (ừ ư ư) muôn dân Bằng hồn trinh nữ mơ màng Bằng tình say đắm ơi chàng Ước nuôi dần hòa bình trong ái ân Nhưng ánh Tháp vàng Cây quế giữa rừng Chỉ một mùa tang là hương là sắc (ứ) tan Tàn cả tình yêu Vì hận còn gieo Đất nước cháy theo với ngọn lửa thiêu Mới hay tình nhẹ (è e e) như tơ Mới hay tình nhẹ (è e e) như tơ Mộng ngoài biên giới mơ hồ Chẳng ngăn được sóng vỡ bờ Với đêm mờ hồn về trên Tháp ma Nghe nhạc
Nương ChiềuChiều ơi ! Lúc chiều về rợp bóng nương khoai Trâu bò về rục mõ xa xôi, ơi chiều Chiều ơi ! Áo chàm về quảy lúa trên vai In hình vào sườn núi chơi vơi, ới chiều Chiều ơi ! Lúc chiều về là lúc yên vui Qua đường mòn ngửi lúa thơm ngơi, ới chiều Chiều ới ! Chiều ơi ! Chiều ơi ! Thu về đồng lúa nương chiều Tay dân cầy ngừng giữa làn gió. Lúa ngát thơm trên những cánh nương Tiếng súng xa nghe lẫn oán thương Đây nhà nông phá rừng gây luống Mai về, để lúa trên ngàn Ta nuôi người gìn giữ non nước Lúc sức tôi chen với sức anh Lấy máu tô cho thắm núi xanh Đem mồ hôi tưới đồng lúa xanh. Chiều ơi ! Lúc chiều về mọc ánh trăng tơ Cho ngày mùa bài hát nên thơ, ơi chiều Chiều ơi ! Mái nhà sàn thở khói âm u Cô nàng về để suối tương tư, ới chiều Chiều ơi ! Biết chiều nào còn đứng trên nương Phố phường nhiều chiều vắng quê hương, ới chiều Chiều ới ! Chiều ơi ! Chiều ơi ! Nghe nhạc
Phượng YêuYêu người như lá đổ chiều đông Như mây hồng chưa tím Như con chim khóc trong lồng Như cơn giông đêm hè Tình ta nức nở canh khuya Yêu người như suối cuộn rừng sâu Như con tầu say gió Như con giun ngước lên trời Yêu trăng sao vời vợi Làm sao sao nói được tình tôi. Yêu người, yêu Phượng ! Yêu hoa đầu mùa Yêu mầu rực rỡ, yêu em mù lòa Yêu bằng tiếng nói đơn sơ Yêu người, yêu cả cơn mơ rụt rè Yêu bằng gió núi qua khe gập gềnh Yêu bằng tiếng hát yêu tinh Yêu người xong, chết được ngày mai Yêu như loài ma quái Đi theo ai tới chân trời Đi không ngơi kêu gào Làm sao tránh được tình yêu. Yêu người, yêu có một lần thôi. Xin yêu, dù gian dối Xin yêu tôi, dẫu nghi ngờ Khi bơ vơ còn nhiều Thì đâu chối bỏ tình yêu. Nghe nhạc
Quê Nghèo (Bao Giờ Anh Lấy Được Đồn Tây)Làng tôi không xa kinh kỳ sáng chói Có những cánh đồng cát dài Có lũy tre già tả tơi Ruộng khô có những ông già rách vai Cuốc đất bên đàn trẻ gầy Có người bừa thay trâu cầy Bình minh khi sương rơi mờ trên rẫy Thấp thoáng bóng người bên ngòi Tát nước với giọt mồ hôi Chiều rơi thoi thóp trên vài luống khoai Hiu hắt tiếng bà mẹ cười Vui vì nồi cơm ngô đầy... Bao giờ cho lúa được mùa luôn, lúa ơi Để cho cô con gái không buồn vì gió Đông Bao giờ cho lúa về đầy sân, hỡi em Để cho anh trai tráng được gần người gái quê. Làng tôi luôn luôn vươn vài đám khói Những mái tranh buồn nhớ người Xơ xác điêu tàn vì ai Nửa đêm thanh vắng không một bóng trai Có tiếng o nghèo thở dài Vỗ về trẻ thơ bùi ngùi Từ khi đau thương lan tràn sông núi Quê cũ đã nghèo lắm rồi Thêm đói thêm sầu mà thôi Nằm mơ, mơ thấy trăm họ tốt tươi Mơ thấy bên lề cuộc đời Áo dài đùa trong nắng cười... Bao giờ em trở lại vườn dâu, hỡi em Để cho anh bắc gỗ, xây nhịp cầu (anh) bước sang Bao giờ cho nối lại tình thương, hỡi ai Để em ra bến vắng, đón người người chiến binh.
Rồi Đây Anh Sẽ Đưa Em Về NhàRồi đây anh sẽ đưa em về nhà Nhà của đôi ta, xinh xinh nhỏ bé Có vườn rau xanh ngát ngoại ô Có mùa mưa hay nắng mộng mơ Cây me già trong ngõ Hoa lá đổ về khuya Mùi hương lối xóm bay đi tràn trề. Rồi đây anh sẽ đưa em trở về Về nơi công viên yên vui lặng lẽ Hãy ngồi đây, ghế đá ngày xưa Dưới hàng thông có gió lửng lơ Con chim nào thường hay hót Con bướm nào thường hay bay Về đây với những thương yêu hàng ngày. Về đây với những bước chân trìu mến Những bước chân êm trên phố phường quen Nếu mưa rơi sẽ mát lòng em Về đây ta sẽ tới ngôi chùa cũ Lắng tiếng chuông xưa, nghe tiếng tình thơ Bến đò xa, cô lái vẫn chờ. Rồi đây ta sẽ đưa nhau về nhà Về miền quê ta thơm tho mùi lúa Có cầu ao yên giấc ngủ trưa Có đồi non êm ái cỏ hoa Con sông nào đưa lối Tiếng hát nào chơi vơi Biển Đông vỗ sóng ru ta bồi hồi Biển Đông vỗ sóng ru ta đời đời ! Nghe nhạc
Tạ Ơn Đời1. Tim vang còn giây lát Hơi run còn thơm ngát Dương gian còn trong mắt Nghe tiếng hát chưa nhạt tan Bao nhiêu là thương mến Bao nhiêu là quyến luyến Với bao nhiêu niềm xao xuyến Đời vắng xa như mẹ hiền 2. Ôi một lần nương náu Đi trên đời chẳng lâu Trong trăm mùa xuân héo Tay hái biết bao niềm yêu Dăm em sèo nhân thế Chưa phai lòng say mê Với đôi ba lần gian dối Đời vẫn ban cho ngọt bùi ĐK: Ôi ơn đời chói vói Nhớ khi thân tròn ôm gối Ba trăm ngày trong gói Ngóng trông ra đời góp mối chung vui Ôi ơn đời mãi mãi Thoát thai theo đời vun xới Bao nhân tình thế giới Lớn lên trong vườn ân ái muôn đời 3. Mang ơn đời chăn vỗ Dâng cho người yêu goá Dâng cây đàn bơ vơ Dâng biết bao ân tình xưa Mang ơn đời nâng đỡ Dâng nấm mồ thô sơ Với dâng hương hồn thương nhớ Còn vấn vương trong chiều tà Nghe nhạc
Tâm Sự Gửi Về Đâu(Thơ: Lê Minh Ngọc) Ngoài ấy tuổi xuân lạnh Rét căm lòng cỏ hoa Em nhìn mây không cánh Bay về phương trời xa Nghẹn ngào em thầm hỏi Người đi có nhớ nhà Nghẹn ngào em thầm hỏi Người đi có nhớ nhà... Ra đi mùa Xuân ấy Mây hồng bay cuối thôn Hoa vàng cài trên tóc Em ngây thơ mắt buồn Trời sáng trong lòng anh Vực thẳm trong lòng em Hai đứa hai tâm sự Xa nhau như đêm ngày... Người đi vì lý tưởng Em ở lại hờn căm Mỗi mùa hoa lại nở Mỗi hình bóng người xa Đã bạc phai mầu áo Nổi trôi dưới gốc dừa Một trời hoa gạo đỏ Và mưa nắng hai mùa... Hẹn mai về, hẹn mai về Xuân rồi Xuân quạnh quẽ Người gái quê, người gái quê Xuân buồng Xuân vắng vẻ Đường anh đi, đường anh đi Ôi bước dài thương nhớ Giờ em ơi, giờ em ơi Mây trùng dương cách chia. Lìa nhau vì lý tưởng Hỡi em người quê hương Đâu phải vì biên giới Đâu phải vì nghìn phương Muôn ngàn năm còn mãi Lệ trên đá rơi hoài Chuyện mình ai người biết Và ai sẽ xót thương. Hẹn mai về, hẹn mai về Xuân rồi Xuân quạnh quẽ Người gái quê, người gái quê Xuân buồng Xuân vắng vẻ Đường anh đi, đường anh đi Ôi bước dài thương nhớ Giờ em ơi, giờ em ơi Mây trùng dương cách chia. Nghe nhạc
Thà Như Giọt Mưa(Thơ: Nguyễn Tất Nhiên) Thà như giọt mưa vỡ trên tượng đá thà như giọt mưa khô trên tượng đá thà như mưa gió đến ôm tượng đá có còn hơn không, có còn hơn không có còn hơn không, có còn hơn không Người từ trăm năm về như dao nhọn người từ trăm năm về như dao nhọn dao vết ngọt đâm ta chết trầm ngâm dòng máu chưa kịp tràn dòng máu chưa kịp tràn Người từ trăm năm về khơi tình động người từ trăm năm về khơi tình động ta chạy vòng vòng ta chạy mòn hơi nào có hay đời cạn nào có hay cạn đời Người từ trăm năm về phai tóc nhuộm người từ trăm năm về phai tóc nhuộm ta chạy mù đời ta chạy tàn hơi quỵ té trên đường rồi sợi tóc vương chân người Người từ trăm năm về qua trường Luật người từ trăm năm về qua trường Luật ta hỏng Tú Tài ta hụt tình yêu thi hỏng mất rồi ta đợi ngày đi đau lòng ta muốn khóc đau lòng ta muốn khóc Thà như giọt mưa vỡ trên mặt Duyên thà như giọt mưa khô trên mặt Duyên để ta nghe thoáng tiếng mưa vội đến những giọt run run ướt ngọn lông măng những giọt run run ướt ngọn lông măng khiến người trăm năm đau khổ ăn năn khiến người tên Duyên đau khổ muôn niên. Nghe nhạc
Thu Ca Điệu Ru Đơn(Thơ: Paul Verlaine) Mùa Thu nức nở ơ ớ Tiếng thở ơ ơ ơ dài Tiếng vĩ cầm, buồn ơi mùa Thu ơi ! Lòng ta khốn khổ ô ố Với mỏi ý y y mòn TiếngThu buồn, buồn ơi điệu ru đơn... Nghẹn ngào tê tái, nghẹn ngào tê tái Khi giờ đã điểm, ta ngồi ta nhớ Những ngày nào xưa Những ngày nào xưa, và ta khóc lóc Và ta khóc lóc.... Mùa Thu nức nở ơ ớ Tiếng thở ơ ơ ơ dài Tiếng vĩ cầm, buồn ơi mùa Thu ơi ! Lòng ta khốn khổ ô ố Với mỏi ý y y mòn Tiếng Thu buồn, buồn ru điệu ru đơn... Ta đi, rồi ta đi theo ngọn gió Ta đi, ta đi theo ngọn gió xấu Cuốn ta đi, trôi dạt đây đó Trôi dạt đây đó, trôi dạt đây đó Như chiếc lá mùa Thu, lá chết vàng khô. Mùa Thu nức nở ơ ớ Tiếng thở ơ ơ ơ dài Tiếng vĩ cầm, buồn ơi mùa Thu ơi ! Lòng ta khốn khổ ô ố Với mỏi ý y y mòn Tiếng Thu buồn, buồn ru điệu ru đơn... Nghe nhạc
Thương Ai Nhớ Aikhăn thương nhớ ai, khăn rơi xuống đất? khăn thương nhớ ai, khăn nhặt để vai? khăn thương nhớ ai, khăn chùi nước mắt? khăn thương nhớ ai, khăn giặt chẳng phai? đèn thương nhớ ai, mà đèn không tắt? mắt thương nhớ ai, mắt ngủ chẳng sâu? ôi! thương nhớ nhau, như cánh diều mong gió! ôi! thương nhớ nhau, tựa ngọn gió chờ mây! hoa thương nhớ ai, hoa cài mái tóc? hoa thương nhớ ai, hoa mọc đầu môi? hoa thương nhớ ai, hoa ngồi áo vóc? hoa thương nhớ ai, hoa bọc đường đi? mùa thương nhớ ai, mà mùa thu khóc? nước thương nhớ ai, nước nhọc nhằn trôi? ôi! thương nhớ ơi, thương giống nòi lòng mang mác! ôi! thương nhớ ơi, tìm giọng hát bài thơ. Nghe nhạc
Thương Tình CaDìu nhau đi trên phố vắng Dìu nhau đi trong ánh sáng Dắt hồn về giấc mơ vàng, nhẹ nhàng Dìu nhau đi chung một niềm thương. Nhịp chân êm êm thánh thót Đừng cho trăng tan dưới gót Chớ để mộng vỡ mơ tàn, dịu dàng Đừng cho không gian đụng thời gian. Đưa nhau vào cõi vô biên Có chim uyên tình thiêng Hát ru êm triền miên Đưa nhau vào chốn không tên, mặc đời quên Không bến, không thuyền, hết câu nguyền. Dìu nhau sang bên kia thế giới Dìu nhau nương thân ven chín suối Dắt dìu về tới xa vời, đời đời Dìu nhau đưa nhau vào ngàn thu. Nghe nhạc
77. Thuyền Viễn Xứ(Thơ: Huyền Chi) Chiều nay sương khói lên khơi Thùy dương rũ bến tơi bời Làn mây hồng pha ráng trời Sóng Đà Giang thuyền qua xứ người Thuyền ơi! viễn xứ xa xưa Một lần qua dạt bến lau thưa Hò ơi! giọng hát thiên thu Suối nguồn xa vắng, chiều mưa ngàn về Nhìn về đường cô lý Cô lý xa xôi Đời nhịp sầu lỡ bước Bước hoang mang rồi ...! Quay lại hướng làng Đà Giang lệ ướt nồng Mẹ già ngồi im bóng Mái tóc tuyết sương Mong con bạc lòng ... Chiều nay gửi tới quê xưa Biết là bao thương nhớ cho vừa Trời cao chìm rơi xuống đời Biết là bao sầu trên xứ người Mịt mờ sương khói lên hương Lũ thùy dương rủ bóng ven sông Chiều nay trên bến muôn phương Có thuyền viễn xứ, nhổ neo lên đường ... Nghe nhạc
Tiễn Em(Thơ: Cung Trầm Tưởng) Lên xe tiễn em đi Chưa bao giờ buồn thế Trời mùa Đông Paris Suốt đời làm chia ly. Tiễn em về xứ Mẹ Anh nói bằng tiếng hôn Không còn gì lâu hơn Một trăm ngày xa cách Tuyết rơi mỏng manh buồn Ga Lyon đèn vàng Cầm tay em muốn khóc Nói chi cũng muộn màng. Lên xe tiễn em đi Chưa bao giờ buồn thế Trời mùa Đông Paris Suốt đời làm chia ly. Hôn nhau phút này Chia tay tức thì Em ơi khóc đi em, khóc đi em, khóc đi em Sao rơi rớt rụng Vai em ướt mềm Em ơi khóc đi em, khóc đi em, khóc đi em. Lên xe tiễn em đi Chưa bao giờ buồn thế Trời mùa Đông Paris Suốt đời làm chia ly. Hỡi em người xóm học Sương thấm hè phố đêm Trên con đường anh đi Lệ em buồn vương vấn. Tuyết rơi phủ con tầu Trong toa em lạnh đầy Làm sao em không rét Cho ấm mộng đêm nay? Nơi em có trăng soi Anh một mình ở lại Trời mùa Đông Paris Suốt đời thèm trăng soi Lên xe tiễn em đi Chưa bao giờ buồn thế Trời mùa Đông Paris Suốt đời làm chia ly Nghe nhạc
Tiếng Đàn TôiĐời lạnh lùng trôi theo giòng nước mắt, Với bao tiếng tơ xót thương đời. Vì cuộc tình đã chết một đêm nao. Lúc trăng hãy còn thơ ấu! Dù đời tàn trên cánh nhạc chơi vơi. Thoáng nghe tiếng ai khóc ai cười. Người đẹp về trong lúc mùa thu rơi. Tiếng chuông tiễn đưa đến tôi.(*) Mênh mông lả lơi! Đàn trầm xa lánh cõi đời. Mênh mông lả lơi! Lạnh lùng em đã rời tôi. Khoan, khoan, hò ơi! Người về xa tắp không lời. Khoan, khoan, hò ơi! Lệ sầu rụng xuống đàn tôi. Hồn về lả lướt thương ai. Bao nhiêu màu hoa ngát trên đôi môi. Với tiếng hát ru lòng tôi cho đau thương trên cung đàn đắm đuối. Khoan, khoan, hò ơi! Đàn lìa dương thế xa vời. Khoan, khoan, hò ơi! Lệ sầu rụng xuống đàn tôi. Nghe nhạc
Tiếng Sáo Thiên Thai(Thơ: Thế Lữ) Xuân tươi! Êm êm ánh xuân nồng, Nâng niu sáo bên rừng, Dăm ba chú Kim đồng . . . (Hò xàng xê) Tiếng sáo, Nhẹ nhàng lướt cỏ nắng, Nhạc lòng đưa hiu hắt, Và buồn xa buồn vắng, Mênh mông là buồn! Tiên nga, buông lơi tóc bên nguồn, Hiu hiu lũ cây tùng, Ru ru tiếng trên cồn . . . (Hò ơi làn) Mây ơi! Ngập ngừng sau đèo vắng, Nhìn mình cây nhuộm nắng, Và chiều như chìm lắng, Bóng chiều không đi... Trời cao xanh ngắt! Ô... kìa! Hai con hạc trắng (ư) bay về (ề) nơi nao? Trời cao xanh ngắt! Ô... kìa! Ô ... kìa! Hai con hạc trắng bay về, về Bồng Lai! (Đôi) Chim ơi, Lên khơi sáo theo vời Hay theo đến bên người, Tiên nga tắm sau đồi . . . (Tình tang ôi) Tiếng sáo, Khi cao, cao mờ vút, Cùng làn mây lờ lững, Rồi về bên bờ suối, Cây xanh mờ mờ . . . Êm êm, ôi tiếng sáo tơ tình, Xinh như bóng xiêm đình, Trên không uốn thân hình . . . (Đường lên, lên) Thiên Thai! Lọt vài cung nhạc gió, Thoảng về mơ mộng quá, Nàng Ngọc Chân tưởng nhớ, Tiếng lòng bay xa . . . |